Thủ đoạn thâm độc của các thế lực thù địch trong việc sử dụng chiêu bài “tự do, dân chủ, nhân quyền”
Trong thập kỷ gần đây, thực hiện chiến lược “diễn biến hoà bình” (DBHB) chống các nước XHCN, các thế lực thù địch thường giương chiêu bài “tự do, dân chủ, nhân quyền” làm mũi tiến công lợi hại với rất nhiều thủ đoạn nham hiểm, xảo quyệt. Đối với nước ta cũng vậy; xin nêu một số thủ đoạn chính mà chúng thường dùng.
Kết hợp “nội công, ngoại kích”.
Ở trong nước, các phần tử bất mãn, cơ hội chính trị, phần tử phản động đội lốt tôn giáo đã lợi dụng các quyền tự do, dân chủ để chống phá một cách có hệ thống: từ tư tưởng, tổ chức đến các chủ trương, chính sách, pháp luật cụ thể. Chúng tìm cách bôi nhọ các lãnh tụ, các cán bộ lãnh đạo cấp cao của Đảng và Nhà nước; phủ định sạch trơn những trang sử vẻ vang và những thành quả cách mạng của nhân dân ta dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, nhằm tập trung vào mục tiêu xoá bỏ sự lãnh đạo của Đảng, lật đổ chế độ XHCN ở Việt Nam. Trước đây, chúng thường đòi xoá bỏ Điều 4 Hiến pháp năm 1992 xác lập vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Gần đây, chúng tiến thêm, đòi huỷ bỏ cả Hiến pháp Việt Nam hiện hành và thay bằng hiến pháp mà chúng dự thảo.
Kết hợp với mũi “nội công”, các thế lực thù địch ở nước ngoài cũng thường xuyên tiến hành “ngoại kích”. Lực lượng này có thể chia làm hai loại chính. Loại thứ nhất là một số người trong bộ máy ngụy quân, ngụy quyền Sài Gòn cũ, luôn cay cú với thất bại trước đây và những phần tử thoái hoá biến chất, do bất mãn hoặc cơ hội chính trị mà sống lưu vong để hoạt động chống lại quê cha đất tổ của mình. Loại thứ hai là những cá nhân, tổ chức chính phủ, phi chính phủ ở một số nước phương Tây, hoặc do ác cảm, ngộ nhận về những người Cộng sản, về chế độ XHCN; hoặc vì động cơ chính trị vụ lợi, hoặc do thiếu thông tin, thông tin sai lệch, không nắm được thực chất tình hình Việt Nam mà thường lên tiếng phê phán vấn đề tự do, dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam.
Các lực lượng “nội công, ngoại kích” thường xuyên có mối liên hệ trực tiếp hoặc gián tiếp với nhau qua các phương tiện thông tin để nhận tin tức, chỉ thị, phối hợp hoạt động. Hằng năm, một số tổ chức chính trị, tôn giáo ở Mỹ và phương Tây, như Hạ viện Hoa Kỳ, Uỷ ban Tự do tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền…, thường đưa ra những “Nghị quyết”, “Báo cáo” về tình hình nhân quyền, tự do tôn giáo trên thế giới; trong đó, có phê phán tình hình nhân quyền và tự do, dân chủ ở Việt Nam, đòi áp đặt cho Việt Nam những quan niệm về “tự do, dân chủ, nhân quyền” của họ. Mỗi dịp như vậy, các lực lượng “nội công” lại như vớ được “gậy”, để “khua khoắng” về “tự do, dân chủ, nhân quyền”.
Gần đây, ngày 31-1-2008, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW) lại đưa ra một báo cáo về tình hình nhân quyền trên thế giới năm 2007, trong đó có đề cập tình hình nhân quyền ở Việt Nam. Ngày 13-2-2008, Tổ chức Phóng viên Không biên giới (RSF) cũng công bố bản báo cáo, trong đó có những nhận định, đánh giá về tình hình xã hội và tự do ngôn luận, tự do báo chí ở Việt Nam. Các bản báo cáo đó đều dựa trên những thông tin sai lệch. Theo báo chí phương Tây, RSF đã từng nhận tiền của nhiều tổ chức, cá nhân để thực hiện những chiến dịch tuyên truyền chống phá các quốc gia theo những bản hợp đồng đã được thoả thuận trước. Ngay tại Pháp, nơi đặt trụ sở RSF, Nhật báo Paris tố cáo chủ tịch tổ chức này là ông Robert Menard đã từng nhận một hợp đồng bí mật trị giá hàng chục ngàn đô-la với tổ chức “Trung tâm vì Cu Ba tự do” lưu vong ở Mỹ, được Mỹ tài trợ để thực hiện chiến dịch tuyên truyền chống phá cách mạng Cu Ba. Báo chí Đức cũng tiết lộ, RSF luôn có mối liên hệ mật thiết với Cục tình báo Trung ương Mỹ (CIA). Ngay đối với Việt Nam, người ta cũng nhận thấy, có sự phối hợp giữa RSF với các tổ chức phản động lưu vong người Việt. Vì thế, hầu hết những nhận định, đánh giá của tổ chức RSF về tình hình dân chủ và nhân quyền ở Việt Nam cũng giống như các luận điệu được phát tán trên mạng Internet thời gian qua của các tổ chức phản động người Việt.
Xuyên tạc, bóp méo, bịa đặt, vu cáo, bôi đen thực tế xã hội và thực trạng tự do, dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam.
Không tôn trọng sự thật khách quan, sợ sự thật khách quan, vốn là thuộc tính của các thế lực phản động. Chúng thường hành động theo lô-gích “không ưa thì dưa có dòi”.
Mỗi khi cơ quan tư pháp Việt Nam xử lý những người vi phạm pháp luật, như Nguyễn Văn Lý, Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, Trần Khải Thanh Thuỷ, v.v, thì các thế lực thù địch ở trong và ngoài nước đều lu loa lên rằng “Việt Nam vi phạm nhân quyền”, “đàn áp những người bất đồng chính kiến, dám nói thẳng ý kiến về các vấn đề chính trị, tôn giáo và nhân quyền”. Họ đánh tráo khái niệm, đổi trắng thay đen, gọi những kẻ phạm pháp bị xử lý theo pháp luật đó là “tù nhân chính trị”, “tù nhân tôn giáo”, “tù nhân lương tâm” với ám chỉ rằng: ở Việt Nam cứ hoạt động tôn giáo, hoặc có “lương tâm” đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền là trở thành “tù nhân”. Đó là sự xuyên tạc, vu cáo hết sức xảo trá, nham hiểm. Cũng như ở mọi nước khác trên thế giới, Nhà nước Việt Nam không chấp nhận việc lợi dụng các quyền tự do, dân chủ để có các hành động vi phạm pháp luật. ở Việt Nam, không có đàn áp chính trị, không có ai bị bắt vì lý do chính kiến, tôn giáo; chỉ có những người vi phạm pháp luật bị xử lý theo đúng các quy định pháp luật của Việt Nam. Nhưng các thế lực thù địch, với cách nhìn phiến diện, đầy ác cảm, vẫn cố tình xuyên tạc, bóp méo sự thật đó.
Sự thật là qua hơn 30 năm thực hiện đường lối đổi mới của Đảng Cộng sản Việt Nam, nhân dân Việt Nam đã đạt được những thành tựu to lớn trên mọi lĩnh vực. Đương nhiên, bên cạnh những thành tựu to lớn cũng không tránh khỏi có những mặt yếu kém, tiêu cực của một số cá nhân trong bộ máy lãnh đạo, quản lý, điều hành mà Nhà nước ta đã công khai trước toàn dân và kiên quyết xử lý. Thế nhưng, các thế lực thù địch lại cố tình không thừa nhận những thành tựu đã đạt được ở Việt Nam, đặc biệt trên lĩnh vực tự do, dân chủ, nhân quyền. Chúng chỉ nhặt nhạnh những vụ việc tiêu cực, yếu kém riêng lẻ đã được đăng tải công khai trên báo chí Việt Nam để vẽ lên thành bức tranh xám xịt: “Việt Nam sau hơn 20 năm đổi mới vẫn chỉ là con số O; đất nước tụt hậu, nhân dân nghèo, đói; quyền tự do dân chủ của nhân dân, nhất là của đồng bào dân tộc thiểu số và tôn giáo bị xâm phạm nghiêm trọng…”. Theo họ, nguyên nhân là do Đảng Cộng sản “độc tài, toàn trị”. Hỏi rằng, có bao nhiêu người ở Việt Nam cũng như trên thế giới có thể tin những lời lẽ xuyên tạc, bịa đặt, vu cáo, bôi đen thực tế ở Việt Nam trắng trợn đến như vậy ?
Dùng tiền mua chuộc, kích động sự chống phá ở Việt Nam.
Trong chiến lược DBHB, các thế lực phản động quốc tế đã chi hàng trăm triệu đô-la để mua chuộc những người xuống đường biểu tình, khuấy động các cuộc “cách mạng màu sắc” ở một số nước Cộng hoà thuộc Liên Xô trước đây. ở Việt Nam cũng vậy, chúng cũng đã và đang dùng tiền để mua chuộc, kích động “phong trào dân chủ”, “đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam”. Trong cái gọi là “Dự luật về nhân quyền Việt Nam năm 2007” (HR3096) được Hạ viện Mỹ thông qua ngày 18-9-2007, có dành 4 triệu USD để gọi là “giúp các tổ chức cải thiện tình trạng nhân quyền ở Việt Nam”, dành hơn 10 triệu USD cho các hoạt động của Đài RFA (Châu á tự do), một đài phát thanh mà nhiều người Việt ở nước ngoài nhận xét: “Phần lớn các chương trình phát thanh của RFA hoàn toàn tập trung vào việc gây mất ổn định ở Việt Nam”. HR3096 còn dùng tiền và chiêu bài nhân quyền để gây sức ép với Việt Nam, đe dọa sẽ áp dụng biện pháp chế tài là không tăng các khoản viện trợ cho tới khi đạt được “những tiến bộ về nhân quyền” theo tiêu chuẩn của họ.
Các “nhà hoạt động dân chủ” như Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, Trần Khải Thanh Thuỷ,v.v., để hoạt động, cũng đều được nhận những đồng đô-la như thế từ bên ngoài chu cấp.
Thời gian gần đây, khi các địa phương triển khai những dự án phát triển kinh tế- xã hội thì phát sinh tình trạng khiếu kiện đất đai do các hộ dân không đồng ý với mức giá đền bù. Đây là vấn đề bình thường mà hầu hết các quốc gia đều gặp phải trong quá trình công nghiệp hoá, xây dựng những công trình quy mô lớn. Thế nhưng, các thế lực thù địch trong và ngoài nước đã lợi dụng vấn đề này để xuyên tạc, vu cáo, kích động và dùng tiền mua chuộc quần chúng biểu tình, gây mất ổn định ở một số địa phương. Đoàn Văn Diên- kẻ cầm đầu trong vụ án kích động dân biểu tình ở Đồng Nai- gần đây thú nhận rằng: từ tháng 4-2005, hắn nhận làm việc cho Trịnh Thị Ngọc Anh – kẻ lập ra trang Web của “Câu lạc bộ Hoa Mai” ở hải ngoại. Mỗi tháng, Ngọc Anh sẽ trả “lương” cho Diên từ 200-300 USD, ngoài ra còn cho Diên 1200 USD để mua máy tính xách tay, máy quét ảnh với yêu cầu Diên tập hợp những đơn thư, hình ảnh dân khiếu kiện về đất đai ở trong nước rồi sửa lại nội dung gửi sang Mỹ. “Câu lạc bộ Hoa Mai” sẽ dùng kỹ thuật để tạo ra “những con người đang bị đàn áp” rồi tung lên mạng, kèm theo những “bài phỏng vấn các nạn nhân” để vu cáo Nhà nước Việt Nam đàn áp, vi phạm dân chủ, nhân quyền (!).
Năm 2007, Việt Nam vẫn là một trong số ít nước có nền kinh tế tăng trưởng cao trên thế giới (8,5%), chính trị ổn định, quốc phòng, an ninh được giữ vững. Dư luận thế giới tiếp tục thừa nhận và đánh giá cao thành tựu đã đạt được của Việt Nam về mọi mặt, kể cả về tự do, dân chủ, nhân quyền: “Việt Nam là điểm hẹn an toàn của các nhà đầu tư và du lịch”, “Việt Nam đi đầu trong việc giảm nghèo, vì có chính sách phát triển đồng đều cho mọi người”, v.v. và v.v. Việt Nam tiếp tục phát triển mạnh mẽ hơn trong năm 2008 và những năm tiếp theo…. vậy mà gần đây, có kẻ trong “phong trào dân chủ ở Việt Nam” lại tung lên mang đầy tính kích động, rằng: “Năm 2008 sẽ là một năm đánh dấu sự thành công bước đầu của phong trào dân chủ trong nước, ước mơ đấu tranh cho việc hình thành một xã hội đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập sắp sửa thành công…”; bởi theo “nhà hoạt động dân chủ” này: việc gia nhập WTO và là Uỷ viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc (nhiệm kỳ 2008-2009) đã làm cho Việt Nam phải hội nhập sâu vào thế giới tự do; và do bị bần cùng hóa, lực lượng công nhân, nông dân, học sinh, sinh viên…sẽ nổi lên đấu tranh mạnh mẽ hơn (!).
Xin nói ngay rằng, đó chỉ là thuật ngụy biện xảo trá, là “giấc mơ giữa ban ngày”. Bởi vì, việc Việt Nam gia nhập WTO và là Uỷ viên không thường trực Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc là những thành tựu nổi bật, nâng cao thêm tầm vóc và vị thế của Việt Nam trên trường quốc tế. Điều đó cũng chứng tỏ năng lực lãnh đạo, sự đúng đắn của đường lối cách mạng xây dựng đất nước nói chung, đường lối, chính sách đối ngoại nói riêng của Đảng Cộng sản và Nhà nước Cộng hoà XHCN Việt Nam. Vậy thì làm sao lại có việc Đảng và Nhà nước đó lại suy tàn nhanh như thế để cho các “nhà dân chủ” thực hiện được giấc mơ đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập của mình? Thành tựu to lớn, có ý nghĩa quan trọng của hơn 30 năm đổi mới đã tạo nên thế và lực mới của Việt Nam. Đó là điều mà tuyệt đại đa số nhân dân cảm nhận được và thế giới thừa nhận, ngợi ca, thì làm sao mà các tầng lớp công nhân, nông dân, học sinh, sinh viên lại “nổi cơn qua” như các “nhà dân chủ” muốn kích động và mơ tưởng ?
Thủ đoạn dù có nham hiểm, xảo trá đến đâu, nhưng dựa trên cơ sở là những thông tin sai lệch, sự xuyên tạc, vu cáo, bôi đen sự thật khách quan, hoặc mua chuộc, kích động bằng tiền để thực hiện những mục tiêu phi nghĩa, đi ngược lại nguyện vọng và lợi ích chính đáng của nhân dân Việt Nam, thì không thể có tương lai!
Nguyễn Trung